1 Tháng Năm, 2024

Hướng Dẫn Cách Chơi Sinestrea Đi Rừng Mùa 25: Cách Lên Đồ, Bảng Ngọc Và Phù Hiệu

Hướng dẫn cách chơi Sinestrea đi rừng mùa 25 với cách lên đồ mạnh nhất 2023, cách chọn bảng ngọc, phép bổ trợ và phù hiệu chuẩn nhất giúp vị tướng Sát Thủ mới này trở lên mạnh mẽ hơn.

Chắc bạn sẽ cần: Top các game bài đổi thưởng uy tín nhiều người chơi

Sơ lược về Sinestrea

Sinestrea là vị tướng sát thủ mới nhất được Liên Quân Mobile vừa cho ra mắt. Sinestrea có khả năng biến ảo cực kỳ linh hoạt, sở hữu khả năng đổi máu đối phương hay thậm chí đổi mạng đối phương nên đây chính là cô nàng sát thủ mang đến tính đột biến cao cho trận đấu.

Bộ kỹ năng Sinestrea

Bộ kỹ năng Sinestrea

Cách tăng chiêu Sinestrea

Cách tăng chiêu Sinestrea

Phép bổ trợ cho Sinestrea

Hãy trang bị ch Sinestrea phép bổ trợ Trừng Trị để vị tướng sát thủ này đi rừng nhá.

Bảng ngọc cho Sinestrea mùa 25

Bảng ngọc Sinestrea đi rừng mùa 25

  • Ngọc đỏ 10 viên: Tỷ lệ chí mạng/Tốc đánh
  • Ngọc tím 5 viên: Tốc đánh/Tốc Chạy và 5 viên Hút máu
  • Ngọc xanh 10 viên: Công vật lý/Xuyên giáp

Cách lên đồ Sinestrea

Cách lên đồ Sinestrea đi rừng mùa 25

Thứ tự lên đồ cho sát thủ Sinestrea như sau:

Kiếm Truy Hồn > Giày Du Mục > Thương Xuyên Phá > Phức Hợp Kiếm > Thánh Kiếm > Giáp Hộ Vệ

Phù hiệu Sinestrea

Phù hiệu Sinestrea mùa 25

Cách chơi Sinestrea đầu trận

Khi đi solo đường: Giai đoạn đầu trận Sinestrea có thể đánh khô máu với đối phương với khả năng hút máu cực khủng khiếp. Ngoài ra các bạn còn có thể đánh theo kiểu cấu rỉa máu đổi phương từ xa. Đây là cách sử dụng đơn giản nhất và đem lại hiệu quả rất cao khi đối đầu với các tướng có bộ kỹ năng kém cơ động.

Tận dụng trạng thái ngủ đông để né đòn và lật kèo đối thủ. Hãy tận dụng thật tốt, đặc biệt là khi đối phương hổ báo băng trụ.

Khi đi rừng: Như các bạn đã biết thì cô nàng này có khả năng gây sát thương cực lớn ở giai đoạn đầu trận và hút máu cực ghê. Điều này giúp cô nàng trụ vững ở trong rừng dù đang thấp máu. Dù thấp máu nhưng khi kẻ địch lao và tấn công, các bạn cũng đừng nên quá lo lắng. Hãy bình tĩnh sử dụng chiêu 2 + Chiêu 3 chính xác để hạ gục kẻ địch.

Sử dụng chiêu 1 để vừa né đòn vừa áp sát tấn công kẻ địch. Sau đó sử dụng chiêu 2 nếu mục tiêu tháo lui. Khi lượng máu xuống thấp thì kích hoạt ngay chiêu cuối để hồi lại một lượng máu.

Tuyệt đối đừng nên dùng nội tại quá sơm gì khi đó có thể bạn sẽ bỏ mạng vô ích. Hãy sử dụng chiêu 2 khi tích lũy đủ 7 hoa máu hoặc trong trường hợp bất lợi và muốn cùng chết với đối thủ.

Xem thêm:

Tiểu sử Sinestrea

Máu, trong gió đêm băng lãnh dần dần khô cạn.

Sinestrea giật giật váy ngủ đơn bạc với ý đồ níu giữ mỗi phần nhiệt độ nhanh chóng trôi qua. Dưới váy là một đôi chân ngọc nhỏ nhắn không vớ giày. Nàng hành tẩu trên đám lá vụn cây khô xen lẫn bùn quánh trên mặt đất, làm vang vọng lên âm thanh sào sạt. Lúc này, nàng chỉ muốn rời xa cái nơi từng được gọi là nhà kia.

Một trận đột kích trong đêm bất ngờ xảy ra huyết tẩy toàn bộ những người sống trong tòa trang viên thuộc ngoại ô thành bang Kazell. Kẻ trốn thoát duy nhất chỉ có một cô gái co quắp bên trong cống rãnh. Những người còn lại đều chết thảm phía dưới đồ đao của người áo đen. Nàng đã quên mình là như thế lại giấu diếm được người áo đen điều tra, lại còn từ trong trang viên thoát khỏi. Nghĩ đến đây, nàng chỉ cảm thấy phía sau lưng càng ngày càng lạnh, tinh thần càng ngày càng hoảng hốt.

Trong mông lung, Sinestrea tựa hồ thấy được một tia ánh sáng nhạt, trái tim băng lạnh không khỏi ấm áp trở lại.

“Trời đã sáng? Hay là…”

Cảm giác mệt mỏi hao hết thể lực trong lúc nhất thời dồn dập ập vào đại não Sinestrea.

Nàng chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng. Toàn bộ thế giới liền như sụp đổ. Tất cả ánh sáng, sắc thái đều rơi vào trong một vòng xoáy hắc ám mà bên trong không thể thoát đi cũng không thể né tránh.

“Đọa lạc sao? Hay là…”

Trái tim Sinestrea bỗng nhiên khẽ nhức. Nàng sao có thể cứ thế từ bỏ? Khi tất cả sự tươi đẹp trước mắt mình đều bị hủy đi, đích thân yêu người nhà trước mắt mình đều biến thành từng khối thi thể. Nội tâm non nớt của nàng ngoại trừ vẻ sợ hãi và lo lắng còn có hạt giống cừu hận!

Bên trong thế giới đen nhánh, bỗng nhiên bắn ra một sợi chỉ máu đỏ tươi. Khóe miệng của nàng, cũng tràn ra một dòng máu đỏ tươi.

Đột nhiên xuất hiện cảm giác đau đớn khiến Sinestrea trong nháy mắt thanh tỉnh lại.
Mở ra đôi mắt buồn ngủ nhập nhèm, Sinestrea mới phát hiện mình đang nằm trên một tấm lưng thon dài. Dextra đang cõng nàng dọc theo một con đường nham thạch nhỏ hẹp từng bước một leo về phía trước.

Rất hiển nhiên, mình lại mơ thấy ác mộng.

Sinestrea có chút ảo não, nàng không nên ngủ vào lúc này. Nhưng nàng thực sự đã quá mệt mỏi, mà Dextra đối với nàng vẫn luôn kiên cường lại ôn nhu. May mắn, đoạn đường này đi được mười phần an ổn, cũng không có không có ma thú Vực hỗn mang nào ẩn núp tập kích các nàng.

Sinestrea ngẩng đầu nhìn. Cột sáng nguyên bản to bằng miệng chén bây giờ đã nhỏ đi một nửa. nhưng cùng các nàng khoảng cách lại tới gần rất nhiều. Dextra nói qua, cột sáng kia chính là hi vọng về nhà của các nàng. Chỉ cần đuổi kịp trước khi cột sáng hoàn toàn biến mất và chui qua phong ấn là đào thoát thành công.

Nàng nói nhà. Đó cũng không phải là tòa trang viên đã mang lại vô số ác mộng mà chính là một ngôi nhà gỗ nhỏ mà Dextra đã xây trong Rừng nguyên sinh. Từ trang viên tẩu thoát về sau, Sinestrea liền một đường thẳng hướng đến rừng rậm. Chính bởi vậy mà nàng bất ngờ gặp gỡ bán tinh linh Dextra nửa đêm ra ngoài săn bắn. Không hiểu sao, Dextra liền chứa chấp tiểu cô nương đáng thương này. Hai người cùng trải qua một khoảng thời gian vui vẻ êm đềm ngắn ngủi.

Thế nhưng kẻ địch theo đuôi mà truy sát không chỉ lại một lần nữa đánh nát ước mơ đối với cuộc sống của Sinestrea mà còn đem Dextra vô tội cũng cuốn vào vòng xoáy. Hai người một đường chạy trốn, sau cùng phải nhảy vào khe nứt Vực hỗn mang mới bảo toàn được tính mệnh. Cũng chính tại mảnh đất hắc ám này, Sinestrea đã chân chính thức tỉnh lực lượng huyết mạch ác ma.

Rõ ràng bề ngoài của nàng mang hình dáng nhân loại nhưng bên trong lại chảy xuôi dòng máu ác ma. Đây không thể nghi ngờ là một chuyện vô cùng trớ trêu.

Nghĩ tới đây, Sinestrea có chút khó chịu, nàng vuốt ve sợi tóc dài nhỏ của Dextra. Đủ loại cảm thụ của nàng có lẽ chỉ có cô gái trước mắt này mới hiểu được: Một người là bán tinh linh bị tinh linh ruồng bỏ. Một người sinh ra trong thành bang nhân loại nhưng lại tìm về

Vực hỗn mang thức tỉnh huyết mạch ác ma. Họ cùng là đồng bạn trời sinh.

Cảm nhận được động tác Sinestrea, bước chân của Dextra càng bước nhanh thêm. Tiểu cô nương trên lưng đã tỉnh, nàng liền không cần cố gắng giữ cho thân thể thăng bằng ổn định.
Không bao lâu, các nàng liền đi tới cuối con đường. Con đường nham thạch gập ghềnh đến đây đã cắt đứt giống cự long bị chém cụt đầu. Vắt ngang trước mặt hai người, là một núi rễ cây khổng lồ. Như Dextra nói, kia chính là rễ cây Tổ thụ bình minh và cũng là phong ấn trấn áp khe nứt Vực hỗn mang.

“Chúng ta có thể trở về nhà…” Sinestrea nói.

Dextra nhẹ nhàng buông xuống Sinestrea, tiếp lấy xoay người lại đưa nàng ôm vào trong ngực: “Nhưng không phải chúng ta, chỉ có ngươi mà thôi.”
Sinestrea mặt mũi tràn đầy ngạc nhiên.

Dextra sờ lên đầu Sinestrea: “Tổ thụ bình minh tuyệt sẽ không bỏ mặc những sinh mệnh lây nhiễm sức mạnh của Vực hỗn mang trở về Athanor… Chúng ta rơi vào Vực hỗn mang quá lâu, ta đã bị phơi nhiễm sức mạnh ăn mòn của Vực hỗn mang, mà ngươi… Ngươi tựa hồ nguyên bản là thuộc về nơi này…”

Sinestrea chỉ cảm thấy trong đầu một trận choáng váng. Cơn ác mộng vòng xoáy màu đen thường xuyên xuất hiện bây giờ thật sự rõ ràng hiện lên ở trước mắt. Nàng nhìn thấy

Dextra miệng thở hổn hển, tựa hồ như đang bàn giao với nàng chuyện gì rất gấp gáp. Nhưng tai của mình lại hoàn toàn yên tĩnh, nghe không được bất kỳ thanh âm gì.

Từ thính giác bắt đầu, sau đó theo thứ tự là khứu giác, vị giác, xúc giác. Rất nhanh, ánh mắt Sinestrea cũng dần dần mơ hồ.

Tại sao lại thế?

Là do giao tranh trước đây nên tiêu hao quá nhiều sức lực sao? Hay là lực lượng bản thân thức tỉnh mang đến tác dụng phụ?

Bên trong nội tâm Sinestrea không hiểu vì sao lại sinh ra một nỗi sợ hãi. Nàng rất sợ hãi, sợ hãi ngã xuống trong bóng tối tờ mờ trước mặt.

Rõ ràng đều đi đến nơi này, chỉ thiếu chút nữa, liền có thể về nhà… Nàng làm sao có thể cam tâm?

Trung tâm vòng xoáy màu đen bỗng nhiên bộc phát ra một vầng sáng màu máu đỏ rực!

Cùng lúc đó, trong con mắt thê lương của Sinestrea chảy ra hai hàng nước mắt máu đỏ tươi.

Tất cả tri giác trong nháy mắt này liền khôi phục, lời Dextra thì thầm cũng truyền vào tai Sinestrea rõ ràng.

“Kỳ thật, vào thời điểm tìm được ngươi mang về, ta chỉ coi như nhặt được a miêu a cẩu mang về cho mình có bạn. Không nghĩ đến bỗng nhiên có một ngày coi ngươi như người nhà nữa nha? Cuối cùng còn phải vì ngươi mà liều mạng, có phải là rất ngu ngốc không?”

“Không sai! Ngươi chính là đồ đại ngốc!” Sinestrea ôm thật chặt Dextra!

“Rõ ràng đã nói cùng nhau về nhà, vì cái gì mà ngươi bỏ lại ta một mình?”

Nàng có thể cảm giác được sinh mệnh lực Dextra càng lúc càng thoát đi nhanh chóng. Nữ nhân ngốc này, thế mà lợi dụng tiểu thủ đoạn mình dạy nàng, cưỡng ép chiết xuất ra tinh linh nguyên huyết. Từng giọt nguyên huyết thuận theo động mạch ngược dòng chảy về trái tim. Cái giá tương ứng là, huyết dịch thuộc về bộ phận nhân loại kia dưới tác dụng lực lượng Vực hỗn mang nhanh chóng bị ăn mòn hư thối.

Tinh linh nguyên huyết, dường như có thể sinh ra lực ảnh hưởng đến Tổ thụ bình minh.

Thế nhưng đây chỉ là một cái phong ấn mà thôi, cái đó đáng giá ngươi dùng sinh mệnh mở nó ra hay sao?

Cùng với hô hấp của Sinestrea càng ngày càng dồn dập, thể lực cùng tinh thần của nàng khôi phục với tốc độ kinh người. Năng lượng tinh thần bàng bạc tỏa ra càng đem toàn bộ nguyên tố ma pháp xung quanh ngưng tụ. Dần dần huyết khí ngưng thực dần dần lan tỏa qua mỗi tấc da thịt trên cơ thể nàng rồi thuận đường tràn qua cả cơ thể Dextra.

Tình huống giống như vậy cũng không phải lần đầu tiên xuất hiện.

Khi bị màn đêm hãi hùng bao phủ, trong chớp mắt nhảy vào khe nứt Vực hỗn mang,

Sinestrea đã trong tuyệt cảnh thức tỉnh lực lượng siêu phàm.

Mà hiện tại, là lúc Sinestrea thức tỉnh lần thứ ba!

Đem Dextra bủn rủn bất lực để nằm ngang trên mặt đất. Sinestrea ngẩng đầu nhìn đoàn kia núi rễ cây khổng lồ như rồng cuộn. Nàng nhẹ nhàng nhảy lên một cái, đưa tay chạm lấy.

Thế nhưng một cột sáng xuyên thấu qua phong ấn bắn thẳng xuống, khóa chặt phía trên thân ảnh đỏ rực của nàng.

Phong ấn bị phát động.

Sinestrea lại là mỉm cười, duỗi ra cánh tay nhỏ yếu trắng noãn dán lên rễ cây đầy bụi gai. Mũi gai sắc nhọn đâm thật sâu vào lòng bàn tay Sinestrea thấm ra máu đỏ tươi.

Những luồng máu này xuyên qua vỏ cây khô khốc, thẩm thấu vào trong rễ cây. Cứ như vậy rễ cây càng lúc càng có nhiều bộ phận bị nhuộm thành huyết hồng.

Dường như trong thời gian cái nháy mắt, những rễ cây kia liền bị tước đoạt đi sinh mệnh lực màu xanh biếc mà thay vào là vẻ ngoài huyết hồng túc sát. Mà cột sáng đã từng đại biểu cho hi vọng về nhà cũng dưới sự ăn mòn của huyết khí ngày càng thu nhỏ, cuối cùng cũng khép kín triệt để.

Phong ấn, thực sự đóng kín đường về?

Sinestrea nhướng mày, bàn tay bị đâm đầy gai nhọn nhẹ nhàng vồ một cái, càng nhiều huyết khí đỏ rực từ trên da thịt nàng xuất hiện. Những lằn huyết mang này như thủy triều dọc theo mạch cây cấp tốc lan tràn…

Những rễ cây khổng lồ kia cũng phảng phất như có sinh mệnh, như cự long phẫn nộ điên cuồng vùng vẫy. Thế nhưng dù làm thế nào nó vẫn không thoát khỏi được thủy triều máu quấn quanh.

Thể tích huyết mang nở lớn một phần, sự giãy dụa của rễ cây cũng liền yếu bớt một phần.

Rốt cục, rễ cây hoàn toàn yên tĩnh lại và cùng huyết mang hòa làm một thể. Sau đó chúng lại phân tách thành từng đám từng đám mây máu.

Một giọt, một giọt lại một giọt… Chưa bao giờ bên trong Vực hỗn mang có khái niệm thời tiết, thế mà bắt đầu đổ mưa.

Mưa máu, đỏ rực!

Ngay sau đó, đại địa rung động, sơn mạch đứt đoạn, cuồng phong càn quét, sấm động rền vang…

Ánh nắng từ trên Athnor chiếu thẳng đến, vẩy lên thân thể đơn bạc nhỏ yếu của Sinestrea.

Cả hai hòa quyện lại phát ra một vầng sáng màu vàng đỏ kim.

Giờ phút này nàng, như là một vị ác ma sinh ra từ Thánh Vực hàng lâm, khí chất thánh khiết cùng máu tanh cùng trộn lẫn trên người nàng một cách hoàn mỹ.

Tại bên trong phiến tiểu thiên địa này, nàng đã sở hữu tất cả lực lượng cùng quyền hành.

Những ma thú Vực hỗn mang kia từng muốn ăn thịt nàng lúc này lại nằm rạp trên mặt đất hoặc trốn sâu vào trong hang động. Chúng tuyệt không dám lộ diện. Nàng bỗng có loại cảm giác, chỉ cần mình nguyện ý, lúc nào cũng có thể hóa chúng thành một vũng máu.

Nhưng Sinestrea không rảnh để ý tới bọn chúng. Bởi vì, Dextra sắp không chịu nổi.

Nàng yên lặng xoay người, hướng tới Dextra vươn ra cánh tay huyết hồng.

Thân thể Dextra liền chầm chậm dần trôi nổi trong hư không.

Huyết khí tràn lan xung quanh giống như nhận được mệnh lệnh nào đó. Chúng đua nhau hướng về phía đầu ngón tay của Sinestrea tụ lại. Sau đó một sát na, tia sáng máu bắn vào trong thân thể Dextra.

Sinestrea cẩn thận thao túng huyết khí mang Dextra nhẹ nhàng bay đến trước mặt mình.

Bờ môi trắng bệch của Dextra có chút hơi mở ra, lại không phát ra được một chút âm thanh.

Sinestrea lại cười, câu nói im lặng kia, nàng đã nghe được. Cho nên, nàng nhẹ nhàng nâng đầu Dextra lên.

Chụt!

Đôi môi đỏ tươi dán lên vầng trán băng lạnh của Dextra.

Hành động đó giống như là tỷ muội thân mật, lại giống như một loại nghi thức khế ước nào đó.

Huyết khi cuồn cuộn càng trở nên vùng quẫy kịch liệt. Sau đo chúng nhanh chóng chui vào trong cơ thể Dextra. Trong nháy mắt, sinh mệnh lực đang yếu ớt thoi thóp bất chợt bừng bừng dạt dào sinh cơ.

“Từ nay, chúng ta huyết mạch tương liên!” Sinestrea nói.

Dextra vô ý thức vươn cánh tay, gần trong gang tấc ôm Sinestrea vào lồng ngực.

“Từ nay, chúng ta- sinh tử không rời!”

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

This will close in 0 seconds

X